lạc giữa dòng đời
Em quay trở lại đoạn đầu
Còn tôi tiếp bước đoạn sau một mình ...
Đời người khổ bởi chữ tình
Tôi không ngoại lệ vì tình xót xa
Hạ đi thu sẽ vội qua
Bàng còn xanh lá phong ba còn nhiều
Đường xưa lối cũ đìu hiu
Mưa bay lất phất như chiều bên em
Nỗi buồn len nhẹ vào tim
Gió lay chiếc lá bên thềm rụng rơi
Bơ vơ lạc giữa dòng đời
Mưa hay giọt lệ tình rơi bạc màu
Đường yêu lạc bước về đâu ?
Để vần thơ đượm ưu sầu vấn vương !
Mắt cay ngỡ khói bụi đường
Dè đâu ngấn lệ thê lương cuộc tình
Gặp nhau duyên nợ ba sinh
Gió dông chưa nhóm sao mình buông tay
Cái tôi lớn theo từng ngày
Đôi ta đành phải chia hai con đường
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt