kẻ cô đơn và cái bóng!!!
Tôi đứng rọi mình vào trong gương
Thấy mái tóc xanh bết màu mưa, màu nắng
Đường đời đen trắng
Vương lên hình hài những góc cạnh thời gian
Tôi đứng rọi mình vào trong gương
Đôi vai gầy buông lập lờ lạnh
Tình yêu, tình bạn có khi nào tiếp cho ta sức mạnh
Hay chỉ càng bùng cháy sự lẻ loi
Tôi trở mình nhưng vẫn nhìn bóng đứng trong gương
Tấm lưng trần gánh đời ôi rộng quá
Sợ một ngày kia tuổi trẻ cũng rơi như lá
Bỏ khát vọng giữa chừng nhắm mắt mà đi
Tôi ngoái lại nhìn thẳng đôi mắt ở trong gương
Này gian khó có bao giờ làm ta gục bước
Điều nào sau, điều nào trước
Cuối cùng rồi cũng cuốn hết một đời thôi
Tôi ghé sát lại thì thầm cùng cái bóng ở trong gương
Này thằng ngốc mày nhìn gì tao thế
Cái bóng mỉm cười buông mình xuống ghế
Kệ đời, kệ người, kệ câu hỏi một thằng tôi
#Lightning