thành phố cao ốc
Một thoáng ưu tư tụ trong đời
Ngước mặt nhìn sao lửng giữa trời
Thành phố bâng khuâng khơi nỗi nhớ
Đêm về ánh điện mãi nên thơ
Ngàn ngôi ốc xá mơ thanh vắng
Gió lộng từng cao mát vầng trăng
Mây nhẹ trôi xa lưng chừng núi
Hương quê khuất nẻo chốn sao băng ?
Tình chẳng bình yên xao xuyến lòng
Hoa buồn rơi rụng tự không trung
Ngàn sao lấp lánh nghìn hư ảo
Vĩnh biệt tình anh mãi lạnh lùng !
Dĩ vãng trôi về khung trời cao
Chiều tà ngơ ngẩn ngắm trăng sao
Xe người qua lại như bầy kiến
Tiếng vọng xa xôi nhịp sống gào
Cao xa thành phố tạo mơ màng
Muôn đèn vạn ánh vẻ thời trang
Văn minh nhân thế nhiều kinh ngạc
Vươn tới trời xanh tựa ngút ngàn
Đơn côi bóng lẻ bạn vần thơ
Xa trần lánh thế cõi bơ vơ
Gần trăng mây núi hơn mặt đất
Hỏi vạn trùng cao có đợi chờ ?
Muôn kiếp bao người mơ cánh chim
Tung bay ngàn hướng cõi im lìm
Một mình một góc trời thơ mộng
Vũ trụ ngân hà ánh sao đêm
QHNC