nhớ mẹ
Tôi nhớ mẹ tôi
Chịu bao cực nhọc
Tảo tần hôm sớm
Bôn ba muôn việc
Nhọc nhằn gian lao
Vượt bao dặm đường
Tìm kế sinh nhai
Lo cho đàn con
Cái ăn cái mặc,
Mẹ luôn tươi cười
Khi nhìn con thơ
Vui đùa tung tăng
Hay lúc tranh ăn
Hoặc lúc học bài,
Đôi khi phá phách
Dẫu rằng gian khó
Không than không oán
Ôi mẹ của tôi.
Tôi nhớ mẹ tôi
Mẹ là tất cả
Như vầng trăng sáng
Soi bước con đi
Trong đêm mịt mù
Muôn trùng gian khổ,
Khi con vấp ngã
Mẹ đỡ con dậy
Dìu con từng bước
Cho con tất cả
Chẳng nề hà chi
Lo toan mọi việc,
Khi con vào đời
Mẹ dạy cho con
Nhân nghĩa làm người
Sống sao cho phải
Biết trước biết sau
Ôi mẹ của tôi.
Tôi nhớ mẹ tôi
Khi đêm lại đến
Giấc ngủ chưa tròn
Lo cho gia đình
Nhọc nhằn đôi chân
Bàn tay chai sạn
Đôi vai gánh nặng
Đè nặng tấm thân
Gầy gò sức lực,
Rồi đến một ngày
Mẹ tôi quỵ xuống
Lặng lẽ ra đi
Bỏ con ở lại
Khi hiếu chưa tròn
Công ơn chưa trả,
Nghĩa nặng dở dang
Mẹ đã ra đi
Ôi mẹ của tôi.
Phuong Vuong