tình muộn
Anh là tim em là hơi thở
Khi về già giúp đỡ lẫn nhau
Cuối đời tim chẳng đập mau
Còn hơi thở yếu làm sao tỏ tình.
Người có tính không bằng trời tính
Nhưng run tay lính quýnh cũng ôm
Biết đâu ở tuổi chiều hôm
Lại thêm nồng thắm, cháo cơm chẳng thèm.