vu vơ
Ta lại ngồi với đôi dòng suy nghĩ
viết gì đây khi tim đã cạn lời
viết cho ta cho đời hay tri kỹ
não cảnh sầu ta cứ mãi buông lơi
Cho Ta được trở về ngày xưa đó
thuở thiếu thời không suy nghĩ âu lo
không bon chen và chẵng màn danh lợi
tuyệt thế nào tháng ngày mãi rong chơi
Tôi đã chán với dòng đời tấp nập
kẻ vì tiền người bán rẽ lương tâm
dẫm đạp nhau dù có là huynh đệ
ôi sự đời thật đáng mãi cười chê