nhớ nhà
Con xa Quê mấy mùa hoa phượng nỡ
mấy mùa mưa con chẵng có ở Nhà
con phiêu bạt giữa vùng trời đất lạ
nhớ quê Nhà con nhớ đến diết gia
Nhớ đàn em ngây thơ và trong trắng
tan Trường về lại lẽo đẽo đòi theo
cánh đồng Hoa thường thả diều chiều Hạ
con đường Làng con vẫn bước đi qua
Nhớ về Cha người dãi dầu mai nắng
nhớ Mẹ già người tần tảo sớm hôm
nuôi con lớn dạy con từng câu chữ
vỗ về con dạy con cách làm người
Con xa Quê tìm tương lai tươi sáng
đỡ đần Cha phụ Mẹ lúc tuổi già
cầm cây bút mà lòng con rơi lệ
nổi nhớ Nhà của một đứa xa Quê