rước trăng
Nắng chiều tím sương lan chiều tím
Lững lờ trôi chiều tím nhẹ trôi
Xa mờ lắng đọng đưa nôi
Mây bay sương khói cưa vơi nỗi niềm...
Nắng đã tắt nằm yên trên lá
Chiều đã về màu đã nhạt phai
Đường kia xóa dấu chân ai
Tay buông tình cũng nhạt phai cung trầm
Gió đã thổi tóc bầm hương nắng
Mưa đã buồn cho nặng mắt thâm
Để tâm chết lặng cung thầm
Cho vô biên thổi cho trầm lắng thêm
Trăng lên đó cho đêm ai tỏ
Dệt câu thơ xin ngỏ ý thơ
Mây ơi xin chớ xoá mờ.
Cho anh được ở cung chờ đợi em
Trăng lên đó Trăng đêm ngây ngất
Mãnh hồn cong ngần ngật hương thanh
Gió phơi trắng mịn da nàng
Hồn ta chết lặng hỏi răng là sao
Trăng không nói ai nào nghe nói
Lặng lẽ thôi như cõi thiên thai
Ngại ngùng chi rứa hỡi ai
Lặng thinh ta rước !... Ngày mai trăng về...
ĐH, QT Sun 05.04.2015
Bài này đã được xem 981 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|