xin đừng bán trăng
(Ai mua trăng tôi bán trằng cho
Chỉ bán tình duyên chẳng hẹn hò)
Trách ai sao bán trăng đi...!
Để cho lá rụng, còn gì trăng xưa?
Để trăng khóc như đưa như tiễn
Để sương khuya ướt điện lầu xưa...!
Ai về trăng có tiễn đưa ?
Thềm hoa đẫm ướt cơn mưa dạt dào
Trăng buồn đó, Trăng gào trăng khóc
Mây vờn căm, tang tóc một màu
Gió ơi gió hỡi nỗi đau
Thương đau tràn khắp một mầu xanh xao
Trăng réo gọi, ồn ào lá đập
Thủy triều buồn, sóng dập mây đen
Phố buồn tắt lối ánh đèn
Duyên xưa tình cũ ớn hèn hỡi ai...!
Duyên xưa củ, Tình phai tình củ
Lạc lối sầu mây phủ trêu ngươi
Hoa sầu hoa chẳng còn tươi
Trăng buồn trăng cũng lại lười viếng thăm
Sao ai nợ lỗi lầm chi lắm
Gánh trăng đi rao bán trăng tình...!
Để buồn trăng khóc trung tinh
Đời buồn người khóc một mình xot xa
Trăng hờn đó, xót xa ai oán
Đường chênh vênh, bụi xóa hồn ai
ai nào dám trách trần ai
Trách lòng ai đó sao nài bán trăng.....!
Bài này đã được xem 2472 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|