nhớ nửa vầng trăng
Vầng trăng ai nỡ bẻ đôi
Để cho nhân thế mồ côi nửa vầng
Mây buồn lơ lững phân vân
Sao trời chợt khóc lệ dâng nhạt nhoà
Trần gian ngồi nhớ tình xa
Mình đây, người đấy, trăng già chia đôi
Nửa vầng soi lúc chung đôi
Nửa vầng soi buổi chia phôi nghẹn ngào
Người đi cỏ lá xanh xao
Trăng đi hồn cũng lạc vào thương đau.
Người đời ai khác chi đâu
Nửa vầng trăng khuyết gợi sầu yêu đương!
Tàn đêm rượu nhắm hơi sương
Thấy vầng trăng đổ men dường như say
Nhìn ra núi đá cỏ cây
Mờ mờ nhân ảnh lòng ngây ngất tình
Hoang vu đèo vắng riêng mình
Một vầng trăng khuyết lặng thinh đỉnh đồi
Vầng trăng bị vỡ làm đôi
Tặng em một nửa,còn tôi nửa vầng
Mong ngày tháng tám thu phân
Hai vầng trăng khuyết tròn vầng đôi ta.
Mặc Tiêu Phong
Phượng hoàng-6-8-2011