duyên hoa sưa
Đêm qua nghe rộ cơn mưa
Sáng ra vàng rực hoa sưa trước nhà
Có người vừa mới bước qua
Hoa rơi điểm nhẹ lên tà áo xinh
Người mang đi nét duyên tình
Để người ở lại một mình ngẩn ngơ
Hoa ơi ! Cho gởi vần thơ
Lỡ người quay lại rơi vơ vẩn buồn