góc phố nhỏ nhớ anh
GÓC PHỐ NHỎ NHỚ ANH
Thơ: Vô Thường
Em đợi gì, góc phố nhỏ chiều nay
Mưa giăng lối và mắt em buồn vời vợi
Góc phố này bao mùa em chờ đợi
Em ướt gì! Có một lần nào thôi nhớ thương anh
Ở ngoài đó, trời cao rộng lắm phải không anh?
Anh! Anh.. tìm kiếm gì nơi ấy?
Thỏa chí trai mặc sức anh vùng vẫy
để em buồn góc phố nhỏ chiều nay
Có khi nào anh chợt nhớ góc phố này
Những buổi chiều, mưa đến vội, mình che chung chiếc áo
Phố vắng tanh sao em tìm anh chẳng thấy,
Vắng anh rồi, góc phố nhỏ hóa nghĩa địa buồn hiu.
Phố vắng anh, Bằng lăng nở tím cả trời chiều
Cơn mưa về, vùi dập cánh hoa nhỏ xác xơ
Phố vắng anh, phố nhỏ hóa bơ vơ
Từng chiều xuống, góc phố này mình em đợi
Phố nhỏ vắng anh, đến hao gầy lầy lội
Em đếm từng giọt sầu đọng ngoài hiên
Từng giọt caphe đen đá không đường
Từng giọt đắng, giọt đời mình em nếm
Em vẫn đợi, như bao chiều, anh nơi đâu chẳng đến,
Để trời chiều giông bảo bủa vây
Chỉ mình em, ngồi mãi góc phố này
Nếm giọt đắng, đợi anh mãi cả đời này anh hỡi..
Em ước gì, cơn mưa này gội sạch được nỗi nhớ anh!
20/4/2015 (TML)