lữ khách chiều thu
      
      
      
      
        Rừng chiều ngơ ngẩn giọt mưa sa
Lữ khách từ lâu đã vắng nhà
Nay bước chân chim  về lối cũ
Nghe lòng tràn ngập những xót xa
Người xưa khuất bóng ở nơi đâu ?
Chiếc áo phong sương đã bạc màu
Làng quê xóm nhỏ không còn nữa
Thời gian thấp thoáng tựa bóng câu 
Kỷ niệm xa xăm mau hiện về
Dòng đời quay ngược giấc lê thê
Bâng quơ mơ đến người yêu dấu
Tình buồn tha thiết một cơn mê 
Giọt nước tê vai rớt đều đều
Tim sầu  lặng lẽ chốn cô liêu
Quanh đây dào dạt niềm thương nhớ
Chiều buông dần xuống cõi đìu hiu
Gió núi sương nhiều mây bay bay
Thổn thức lòng đau mắt cay cay
Mưa tuôn mờ mịt nguồn ảm đạm
Rừng thu héo úa lá rời cây 
Lữ khách chiều thu phải ra đi
Tìm trong đôi mắt hận biệt ly
Mênh mang tưởng nhớ ngày xưa ấy
Xa nhà từ giã khoác  chinh y 
QHNC