tìm trăng (thơ buồn)
Vầng trăng ai giấu biệt đâu rồi
Còn khoảng trời đêm hun hút thôi
Lạnh lẽo sương giăng sầu lên mắt
Nghẹn ngào ứa lệ mặn trên môi
Nỗi nhớ ngập lòng bởi bóng trăng
Trăng xa, trăng hỡi nhớ cho chăng?
Có thương người ấy hồn đơn lẻ
Lạc lõng bơ vơ với cõi trần.
Rồi trăng chắc hẳn sẽ quay về
Sẽ sáng rực trời đêm đất quê
Dẫu biết nhưng lòng tha thiết quá
Bâng khuâng e lỡ một câu thề!
Đêm lạnh hồn thơ cũng nghẹn ngào
Vỡ ra tan tác với canh thâu
Ta gom bóng tối đang tràn ngập
Trộn lẫn vào tim đang buốt đau
Màn đêm ta muốn xé làm đôi
Tìm mảnh trăng xưa đã biệt rồi
Chỉ thấy sương mù phong kín lối
Một trời hoang vắng với ta thôi!
________________________________
PHT 22062015