một trăng hai ngã
Trăng mười sáu tỏa soi xuống đất
Xót thương đau tình thật trái ngang
Đượm buồn hiểu nỗi giang sang
Đôi tình nhân ấy lỡ làng chia hai...
Đêm chầm chậm nối dài vô tận
Không có em thơ thẩn lòng buồn
Bảo giông khắc đậm nụ hôn
Nhớ nhung da diết mảnh hồn buông lơi...
Trăng tới đỉnh gửi lời nhắn nhủ
Nơi cách xa em thủ thỉ lòng
Nhớ thương cánh vạc long đong
Giận hờn qua thoáng mặn nồng tình xưa...
Đêm khuya vắng anh chưa ngũ được
Mãnh trăng buồn ai ước cho ai
Riêng anh thầm nghỉ đêm dài
Người xưa biền biệt u hoài nhớ em...
Đèn lụi tắt bóng đêm quá hạn
Khóm lá lay tới chạm vai gầy
Màn khuya ướt lạnh sương dầy
Trăng hòa bòng củ gió lay thơ tình...
Đêm khuya lạnh trách mình chưa đủ
Ngó lên trăng như nhủ chính mình
Xưa trăng chứng dàm mối tình
Đêm nay trăng sáng nhìn tình chia xa...
Nhìn trăng sáng ánh ngà em khóc
Ngó sao trời anh đọc ý em
Hai ta ngó một trăng đêm
Hai phương cách biệt môi mềm chờ nhau...
Bài này đã được xem 1259 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|