mùa đông
Mùa Đông
Tác giả: Hồng Dương
Đông đỏng đảnh ngọn heo may se lạnh
Tia nắng vàng mỏng mảnh sợi tơ vương
Cành liễu cong giăng mắc những hạt sương
Trong như ngọc nỗi tương tư thu gửi
Trời buông gió lặng thầm bên khung cửa
Thu đi rồi trăng nửa bóng chờ ai
Tóc ai đen buông lững ngả bờ vai
Đôi mi ướt lệ hai dòng nghiệt ngã!
Ai thầm khóc gió đông về buồn bã
Hồn phiêu diêu xa lạ bến vô cùng
Làn mây trôi lơ lững giữa không trung
Trăng chết đuối giữa vùng sâu nước đọng...
Biển vẫn đó trực trào bao con sóng
Lòng ai buồn sầu đọng hết bờ mi
Hoàng hạc bay trong chiều muộn im lìm
Ai đang bước mắt nhìn vào lạnh giá
Ai đi giữa dòng đời sao vất vã
Có biết không trời đã chuyển giao mùa
Gió tẽn tò thầm lặng dưới cơn mưa
Hàng cây đứng gió đưa trong hoang vắng...
Ta nuối tiếc một mùa thu dĩ vãng
Trăng rất hiền nín lặng đợi hồn ta
Nét nõn nà khoe dáng ánh trắng ngà
Ta ngây dại làn da nàng tuyệt sắc
Đông hờ hững thả màn sương sánh đặc
Hồn ta đau máu khặc huyết bung vòi
Thu ơi thu ta nhớ lắm thu ơi
Khuông trời rộng để lời thơ ta vọng.....
Bài này đã được xem 1065 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|