vu vơ
Vu Vơ!
Nắng lịm dần hắt hơ,
gió nhè nhẹ lơ thơ
Lá bên thềm chơ vơ,
mưa thầm thì phất phơ,
cây thẫn thờ im trơ.
em mắt hiền ngây ngơ,
anh cõi lòng vương tơ,
đêm trăn trở làm thơ,
ủ bóng hình trong mơ.
ngày như ngẩn như ngơ,
mang hình hài bơ vơ,
bởi vì em ngó lơ,
Như một loài nai tơ
như thuở đầu ban sơ.
tình có phải cù bơ,
Tình có phải là thơ,
anh một đời ngây ngơ.
Ờ ớ ơ ờ ơ...........Ơ!