trách hạ
Là anh đó như mặt trời của hạ
cậy sức mình lớn rộng trên cao
là mỗi sớm một thời sung mãn
ban phát tình cho mạch sống non tơ
cứ chói lóa khi mặt trời giữa ngọ
đốt hàng cây lá úa đợi vườn thu
cứ dan díu cả làn mây áo đỏ
ung dung tình mặc kệ gió tương tư
hoàng hôn xuống sợ bóng dài đơn lẻ
ấp mùi hương dỗ giấc riêng mình
là lúc yêu thương bỏ đi đâu hết
mặt trời buồn vời vợi rót tàn canh.
2014