chia đôi miền tình
Nơi em đến khuất bao mùa băng giá
Còn lại trong ta hơi nóng cồn cào
Ngày em đến sắc vàng thu còn lại
Nhuộm chân trời mùa hoa nắng xôn xao.
Nhức nhối thế cánh dơi chiều vụng dại
Sót lại riêng em hơi thở ngọt ngào
Trăng viễn xứ trôi dạt vào nông nổi
Ngọn gió thề xuyên thủng lá gan đêm.
Bên gốc liễu ngày nào hoàng hôn đậu
Kẽ lá nhọc nhằn cõng cả trời sao
Nhấp nháy mãi gõ hồn anh đau rát
Câu hát đung đưa ru ngủ tình thơ.
Đâu phải dễ mở lời thề là đủ
Mảng heo may bỏ sót tiếng thở dài
Khao khát cháy tím đen bao kỷ niệm
Ghé mạn chiều còn lại đống tro than.
Đêm tối quá lá thư tình không ngủ
Anh giật mình nuôi lửa đốt trăng sao
Nhưng dẫu vậy con mưa rào đầu hạ
Dập được nào tự ái vút tầng mây.
Thôi em nhé ta đành chia nức nở
Thành hai phần mỗi đứa tự xoa đi...
Trần Như Chuyên.