xoay vần
Mặt trời lặn toả trăng sao
Trùng khơi thả sóng - Chốn nào dừng chân !
Nắng muôn đời vẫn thật gần
Gió ngàn năm mãi hoá thân tâm hồn.
Vội trao nhau một nụ hôn
Rét cuồng si tới vùi chôn tháng ngày
Người về cản cánh heo may
Ta đi tô vẽ dấu giày bỏ quên.
Bão đau lòng lại mưa đền
Nhặt bao mảnh vỡ ghép nên tượng đài
Biển kia dẫu có nhạt phai
Giọt mưa phố núi đan cài mộng mơ.
Đêm nay trăng héo, sao mờ
Ta đang kỳ cọ bên bờ thời gian
Bao giờ rửa sạch úa tàn
Sóng đời lại đến hoà tan thu rồi...