cha ơi sương sớm cha ơi!
Cha ơi!
Lại vẫn là những giọt sương,
Nhưng không là sương đêm, Cha ạ!
Vẫn đó là, những hạt sương sớm long lanh,
Tinh trắng, sáng ngần,
Đã hút hồn con từ thuở nhỏ.
Con muốn kể Cha nghe, kể nhiều lần, kể đi rồi kể lại
Kể suốt cuộc đời, sương vẫn mãi là sương.
Nhưng con yêu lắm!
Cái sắc mầu của hạt sương trên cánh lá,
Quá đỗi đơn sơ, quá đỗi nhiệm mầu.
Sương long lanh khiến lòng con thổn thức,
Sương nhạt nhòa nhuộm trắng cả hồn con.
Sương trên cao,
Sương của hừng đông thức dậy,
Sương đong đầy triêu triệu ánh kim xanh.
Sương đã nâng con lên giữa thiên nhiên khoáng đạt,
Sương mát rượi, tấm thân này được rửa.
Cha ơi!
Con lại khóc đây, khóc vì sung sướng.
Cha qúa đỗi tài tình khi ban tặng ngàn sương.
Phải thật rồi, Cha chính là hoạ sỹ không trung,
Vẽ biển cả lớn lao vĩ đại.
Biển là Mẹ mang trong lòng nước nguồn sâu thẳm,
Để rắc gieo từng ngày sương sớm giữa nhân gian.
Cha lại chính là nhà thơ mang mãi trong lòng khối tình yêu sâu nặng,
Dạy cho con hai chữ Yêu Thương.
Cha ơi,
Con không thể nào quên những hạt sương sớm đất Trạm hành.
Cuối giờ Lễ, sương đã chờ con ngay ngoài cửa.
Sương nhảy múa , hạt tròn tinh khiết qúa.
Sương gọi mời trên những cánh hồng non.
Con khe khẽ , chào sương, ngày Chúa nhật !
Rồi tặng sương Lời Cám Tạ Hồng Ân,
“Hồng Ân Thiên Chúa bao la,
Muôn đời con sẽ ngợi ca Ơn Người.”
Sương Cha đã hiển diện
Sương Cha đầy diện kiến
Sương Cha nguồn thánh hiến
Sương Cha luôn tỏ hiện
Âm thầm
Chất ngất…
Cha luôn mãi hiển linh!
Jos. Cao Thái