sáng xuân thiên đàng
Chẳng phải ư
Giữa những đêm đen mịt mùng
Chúng con đã từng mơ về bầu trời có ngôi sao lạ!
Một tinh tú với cái đuôi dài như chổi
Như muốn hướng chúng con về một mùa Xuân linh thánh.
Và đó ai kia đã khiến đôi uyên ương rộn rã
Giữa bão tuyết đông hàn mà khởi lên một Tình Yêu ấm lạ
Từ ánh mắt Hài Nhi
Thơ ngây
Dịu hiền
Tinh khiết
Nhưng sao nghe cả một trời quảng đại
Giữa thế giới điêu linh
Hận thù
Nụ cười Cha
Tràn trên môi Con trẻ
Sáng Xuân rồi giữa đêm đông Cứu Độ
Trời giá lạnh mà tâm con nhảy cẫng
Cứ xốn xao
Cứ rộn ràng
Và nhạc lòng thánh thót
Khiến mầm non hé nụ
Xinh tươi!
Xuân Vĩnh Hằng tỏ lộ
Giấc thiên thai
Nhân loại được Cha ru trong sự thật
Được lớn lên
Giữa biến đổi ngàn trùng
Mở to mắt vươn vai vào trời rộng.
Sáng Xuân nay
Thiên đàng bừng mở
Đại hội lòng, con tim và thần trí
Chúa Hiển Linh
Đem giao hòa trời đất
Nụ thôi buồn
Và cánh én vút cao
Để cho con cùng với cô thiên thần nhỏ
Một cặp đôi,
Một cặp đôi đang dần hoàn hảo
Tự tình Cha
Khúc khích cả thiên đàng./
Joscaothai
“Chúc tụng Chúa là nguồn hoan lạc tuổi xuân con”
Sài Gòn vào Xuân
Lễ Hiển Linh 2013