dường như
Vắng quá đêm ơi bốn bề kèn dế thổi
Ánh trăng đau ngã soải dốc sông hồ
Hoa ngừng tiếng..
...và mây chẳng tự đan tơ
Trời lịm ngất xối đầy men hư ảo
Biết làm gì hơn...
... buông tiếng cười..khờ khạo
Ôm chặt đàn kỷ niệm
... miết những nốt cung thương
Bản chia cắt tình ca
... hoà muôn giọt đêm trường
Dây vụt đứt...rã rời niềm khắc khoải.
Tàn chưa đêm?
Đêm cứ đùa ta ...giấc mải
Đừng...thiêu cháy,đừng trải lửa râm ran
Đừng tạo nữa những cơn mê...chói vàng
Ta..sợ rồi...
.....................ta sợ thấy tàn tro tơi tả..