Poem logo
Poem logo

vu lan cha về !

Tác giả: Hồng Dương
Trăng tháng bảy Vu Lan sáng chói
Gió ngạt ngào hương khói thiết tha
Chợt lòng nhớ tới quê nhà
Cuộc đời cay đắng bao la nhớ người...

Khi cha mất tiếng cười quạnh vắng
Căn nhà buồn im ắng lạ thường
Lặng yên nghi ngút khói hương
Mùi trầm lặng lẽ vấn vương sớm chiều

Can nhà nhỏ bao nhiêu ký ức
Lễ Vu Lan con thức chờ cha
Âm dương cách biệt bao la
Mẹ ngồi tóc bạc trăng tà đợi trông

Bóng thấp thoáng mênh mông tiếng vọng
Giọng trầm ngâm ấm đọng bâng khuâng
Cha về mắt sáng như thần
Nụ cười viên mãn tần ngần lặng thinh

Cảnh tiên đẹp lung linh mây biếc
Màn khói sương cảnh tuyệt Bồng Lai
Mắt cha hiền dịu chẳng phai
Nụ cười đôn hậu râu dài trắng tinh

Cha đứng đó lặng nhìn không nói
Có điều gì cha nói đi cha !...
Chỉ cười cha chẳng nói ra
Hình như nhắn nhủ biết là con nghe

Gió xào xạc tiếng tre khẽo kẹt
Lay lắt đưa tựa nét hôm qua
Bổng nhiên tiếng khóc vỡ òa
Giật mình tỉnh giấc mắt nhòa lệ rơi...

Nhớ thủa trước sợ ơi cha mắng
Trốn học về im lặng dạ thưa
Tiếng cha vang vọng cả trưa
Bây giờ mong ngóng tiếng xưa vọng về...

Con than khóc não nề nhung nhớ
Giọng cha vang tựa vỡ không gian
Giờ đây sương khói ngút ngàn
Cha về không nói đau tràn lòng con....

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm