ngủ với trăng !
Trăng đủng đỉnh lưng đồi lặng lẽ
Bởi tình nhân chả lẽ không ai
Cô đơn Trăng sáng bồng lai
Hay Trăng gửi hết hình hài cho ta...
Đêm Trăng sáng sương ngà mát dịu
Trăng lên cao có chịu ta thăm
Trăng nằm cởi lỗ tình rằm
Tênh hênh nõn mượt trắng ngần Trăng ơi
Trăng nằm ngửa lả lơi căng mọng
Đẹp tuyệt trần cánh võng đong đưa
Gió ru bụi trúc lưa thưa
Tình Hàn Mặc Tử ngày xưa tơ lòng
Trần gian nợ long đong một gánh
Cung Hàn buồn làm lạnh Tản Đà !
Ngồi buồn mộng mị Trăng ngà
Trăng tròn mịn mượt mặn mà thêm say
Sương rịn ướt dưới khay có biết
Đời chịu chi da diết thân Trăng
Cô đơn bao tháng năm chăng ?
Hay Trăng một dạo thả xăng thử nào !
Trăng kiêu quá tại sao không nói
Ánh ngà buông soi rọi thinh không
Tâm tư sầu muộn trong lòng
Một mình lặng lẽ nửa nồng nửa thanh
Trăng thả mộng bay thành chiếc bóng
Hồn ngẩn ngơ tình nóng tỏ lòng
Ôm Trăng say mộng đêm nồng
Ngày mai có chết thỏa lòng.... thi nhân...
Bài này đã được xem 1252 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|