Poem logo
Poem logo

đen trắng

Tác giả: Hồng Dương
Đơi trôi mãi một dòng giá buốt
Để những chiều ngồi vuốt tóc em
Buông rơi sợi tóc trắng mềm
Vầng đen đôi mắt xưa miền bâng khuâng

Thương em tuổi thanh xuân trôi mất
Ôm cây đàn tim thắt ruột gan
Phím đen phím trắng chứa chan
Trong ta bùng cháy bỗng tràn khát khao

Cơn gió hú thét gào nuối tiếc
Trở về tìm thương chiếc bóng xưa
Em tôi chiếc bóng đong đưa
Dòng đời in mãi cõi xưa mặn nồng...

Những tiếng hát mênh mông khuất lối
Trắng cho em bóng tối cho tôi
Nỗi buồn bóng đổ bồi hồi
Bầu trời tím vọng xa xôi mây ngàn.

Đời đen trắng ngập tràn cuồng loạn
Cái nhớ dài ai oán chưa qua
Giãi dầu mưa nắng nhạt nhòa
Một thời...xa lắc xót xa vọng vê..

Đen ôm hết đau ê một cõi
Trắng tinh khôi mong mỏi ai trao
Nắng tàn phai nhạt hư hao...
Tóc mềm chuyên chở gian lao nhọc nhằn

Dài mái tóc chen lan sợi trắng
Vuốt tóc mềm tê đắng lòng đau
Chiều dần bóng tối lan mau
Đời cay...đen..trăng..mãi sầu đời tôi….

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm