kịch đời
Đời chỉ có toàn màn đóng kịch
Người diễn tuồng, kẻ thích cười gian
Mấy ai tâm địa đàng hoàng
Ngóng tìm chỉ thấy tan hoang cảnh đời
Cái xấu xí ngày phơi đêm cất
Chốn thần tiên đêm bật ngày thu
Đời là màn kịch mịt mù
Ai là vai diễn cho dù hài - bi
Lão lắm bạc cũng vì quan chức
Kẽ nghèo hèn cơ cực cu ly
Gã mù chẳng biết đường đi
Ta đây ngơ ngẫn thơ đi lối nào ?...
Thằng say rượu nháo nhào xiên xẹo
Ả làm tiền thích véo lỗ trôn
Vợ quan không dại toàn khôn
Trước nhà kín mít đồ dồn cửa sau
Một tên điếc nghe sao lời nhạc
Một gã câm thắc mắc lắm điều ?
Ta đây lầm lỗi bao nhiêu
Mà đành câm lặng tiêu điều thâm canh
Giờ lỡ vỡ có căm cũng vậy
Hay là ta phải thấy trái ngang
Vần thơ nét chữ ngang tàng
Lối mòn ta bước bàng hoàng đời nay...
Bao cặm bẫy bủa vây trước mặt
Một người câm gào thét núi sông
Kẽ mù trông ngóng mênh mông
Ta đây ôm cả bão giông quay cuồng
Đời vô tận cảnh tuồng kịch cỡm
Diễn cho nhau tởm lợm cùng cười
Lao tâm khổ tứ thơ đời
Cổ khô họng rát rối bời trần ai
Ai có biết đêm dài vô tận
Đã làm người chấp nhận vai tuồng
Bước đời cứ học muôn phương
Vấp - va - ngã – trượt...trên đường dương gian....
Bài này đã được xem 1472 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|