nhớ lắm, hòa lạc ơi!
Qua đêm nay,ngày mai bình minh đang tới
Một chút nữa thôi chúng ta sắp phải xa
Anh với tôi mỗi người một chân trời mới
Nhưng hãy nhớ về kỉ niệm giữa chúng ta.
Nhớ núi Múc, hoàng hôn chiều rực đỏ
Cả cánh đồi sắc tím màu hoa sim
Oppa Chanh thu hút mọi ánh nhìn
Đưa bài giảng trong lòng mãi khắc ghi.
Nhớ miếng cà trao nhau tình đồng chí
Đĩa rau muống khao khát tấm lòng son
Để khi về , tiếng gõ bát chẳng còn
Cũng gật đầu, mỉm cười, bữa ăn ngon.
Những ca trực, thay phiên, trời lạnh thấu
Tôi và anh ngồi đếm thời gian trôi
Ba bốn giờ có những đôi chưa ngủ
Sao chạnh lòng, buốt giá trái tim tôi.
Cô bé ơi! Cảm nắng em mất rồi!
Cố bày tỏ nhưng người nào có hay
Có biết chăng tôi ngóng em bao ngày
Ôi! Đắng lòng! Mối tình chiều mưa bay!
Có những đêm nỗi nhớ nhà da diết
Đếm từng ngày mong về với mẹ cha
Khi sắp xa, đến giờ tôi mới biết:
"Một ngày thôi nơi đây đã là nhà."
Hoà Lạc,quân sự 2015
~i'm just a farmer~