bài thơ cuối cho ẹm
Em theo chuyến đò mà lòng tôi nặng trĩu
Có phải em đã trở về mái ấm không
Tôi mang màu buồn vào trong ánh mắt
Vẫy tay chào, tạm biệt một bóng hồng.
Nhớ căn phòng khi xưa em ngồi đó
Trên chiếc ghế tỏa hơi ấm từ em
Ngồi một mình chắc em thấy buồn lắm
Tôi đứng nhìn mà chẳng dám làm quen.
Em đi rồi, mang nụ cười màu nắng
Vẫn căn phòng chỉ thấy một màu mưa
Ghế còn đó nhưng không ai ngồi nữa
Nơi em về, cầu vồng có trong mưa?
Tiễn em về tôi đón đầu xe rước
Vẫy cánh tay, liệu em có thấy tôi?
Ngày tôi về một mình tôi độc bước
Tiễn em về rồi ai tiễn cho tôị.