trơ trẽn
Đời khéo vẽ âm dương trơ trẽn
Cơn nghẹn lên ai nén được sao
Để cho cơn khát như cào
Mây mưa cuồn cuộn dạt dào cơn say
Ngẫm chuyện ấy vừa cay vừa thích
Thích là vì cũng ích thân tâm
Thuốc tiên chẳng sánh được tầm
Đau vì nhân thế vì âm mà rầu....
Đời lắm kẻ mày râu mê gái
Cứ em xinh xơi tái mới ưa
Trẻ già lớn bé không chừa
Bao nhiêu tiền bạc không vừa lỗ nông
Đau lòng nhất tiền công đổ lỗ
Săn gái ngon đánh đổ một đêm
Đại gia thì thích nằm êm
Vi vu khách sạn dân đen trơ lòng...
Bên song mắt thu phòng lạnh lẽo
Trước thềm lan, hoa héo hắt mòn
Nghèo hèn đêm bán lỗ trôn
Lòng buồn rười rượi , gót son rầu rầu
Kìa thục nữ buông câu than thở
Trách nhân duyên lầm lỡ cớ sao?
Sầu sầu, thảm thảm xiết bao...
Đau lòng gạt lệ, thảm đào bước đi....
Tiếng nhạc nổi vi vu trời đất
Nghĩa tòng phu bước thấp tiền trao
Lệ rơi thấm ướt má đào
Xe hoa đưa đón nào nào vu quy....
Bài này đã được xem 1395 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|