vu lan nhớ mẹ ! (mẹ ơi !)
**** VU LAN NHỚ MẸ. ****
Thơ: Phạm Thanh Hà
̀
Tay khẽ ngắt đóa hoa hồng trắng
Trời thu buồn nay vắng mẹ yêu
Chuông chùa vọng tiếng đưa chiều
Lòng con nhớ mẹ hắt hiu nỗi sầu
Cho tháng bảy mùa ngâu gió lộng
Tím khung trời đâu bóng mẹ hiền
Giờ con dương thế bình yên
Thiên đường bóng mẹ linh thiêng độ trì.
Tình của mẹ con ghi chặt dạ
Nhớ sinh thời mẹ đã gian nan
Yêu thương lòng mẹ vô vàn
Cả đời mẹ gánh muôn ngàn gian truân.
Mùa báo hiếu mắt rưng dòng lệ
Nhìn màn trời tê tái mưa tuôn
Đoá hoa hồng trắng khơi buồn
Vu lan dâng mẹ cả nguồn trời thương.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°
»»»»» MẸ ƠI ! ««««««
Phạm Thanh Hà
Nơi bến cũ con đò xưa vẫn đợi
Tình yêu nào vời vợi ở trong con
Dù năm tháng hao mòn hình dáng mẹ
Trong tim con mãi khẽ gọi Người ơi!
Con khôn lớn, đi tìm chân trời mới
Chốn quê xa để mẹ đợi mẹ chờ
Lòng của mẹ không bờ và không bến
Mong con mình về đến bến tương lai
Bao khắc khoải ngày con về gặp lại
Cho mẹ yêu không còn phải đợi chờ
Ngày thương nhớ đứa con thơ xa xứ
Đêm âm thầm giấc ngủ mẹ nào yên.
Năm canh vắng niềm riêng mình mẹ gánh
Thương thân cò trĩu cánh nặng oằn vai
Mẹ yêu con thầm lặng nỗi u hoài
Giờ vắng mẹ bên đời con lặng lẽ...