Poem logo
Poem logo

bái đính

Tác giả: Hồng Dương
Tiếng chuông vọng buổi chiều Bái Đính
Cõi tâm tư mặc định trong lòng
Kể tình dang dở long đong
Bao nhiêu trắc trở tuôn dòng lệ câm...

Ngài Khuyến Thiện tay cầm ngọc sáng
Bao lâu rồi ông đáng khổ đau
Dương gian vùi dập lạc màu
Yêu đời một thuở để câu kinh trầm ! ?

Ngài Trừng Ác ông nhầm hay biết
Bạo tàn canh rền xiết nhân gian
Ngàn xưa dựa cửa Phật - Thần
Hỏi người thiện được mấy phần đời nay...

Xin cúi lạy bởi cay đắng lắm
Khóc nữa đi lệ tắm thêm vào
Giải niềm khổ hạnh lao đao
Giải tình phụ bạc lòng bao uất sầu...

Giải nghiệp chướng buồn rầu đầy đoạ
Giải u mê đời quá tai ương
Giải oan giải hạn vấn vương
Giải lòng thù hận đêm trường giá băng...

Sương khói mộng , khua trăng tỉnh thức
Mái chèo Tâm , khuấy vực cơn mê
In hình ảo ảnh sơn khê
Để trời nằng nặng lòng tê tê buồn

Xưa Đỗ Thích giết luôn Thái Tổ (*)
Nay có còn kẽ cố giam dân
Em, tôi viếng cảnh chùa tàn
Tiếng chuông rền vọng một làn cố xưa

Lạy Thánh Mẫu hôn vừa ẩn hiện
Ao Tiên trong ánh điện lung linh
Dương gian lòng đục hay trinh
Cớ sao Phật phải ẩn mình trời xanh ?

Quy chính pháp chân thành hướng thiện
Hộ sinh dân Quốc tiến bao đời
Hồn Tiên máu Lạc bao nơi
Muôn đời bái đính (**)ngàn lời đủ không?...

(*) Đỗ Thích giết Đinh Tiên Hoàng
(**) Bái đính có nghĩa lạy trời đất. Tiên Phật...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm