vô đề
Đời nhân nghĩa bán mua sao đặng
Tình người cao ân nặng cùng chơi
Ham chi một chút tiếng đời
Thơ là nơi xả tình chơi vơi lòng
Sống ích kỉ hờn trong lòng nhục
Hẹp hòi mang uẫn khúc tơ vương
Lòng người đen bạc khôn lường
Danh hư lợi ảo có tường tỏ chăng ?..
Thơ là cảm mơ màng trong mộng
Thỏa tấm lòng mở rộng mua vui
Thời gian eo hẹp dập vùi
Đôi khi chia sẽ mang mùi đắng cay
Trần Đức Lập chuyện này ông biết
Cớ làm sao ông nhiếc người ta
Chẳng qua công việc thôi mà
Đôi khi se lỡ nhắn là biết ngay...
Nhân sinh biết vay là phải trả
Bận tâm gì nhân quả người đau
Hẹp hòi tin nhắn ông đâu
Cớ sao ông bảo sạn đầu sạn chân...
Một ngày đến mây vần lộ sáng
Sao nợ Ngươi cười dáng khó tha
Chữ nhân, chữ nghĩa là quà
Trao đi gửi lại ai mà trách ông....
Thơ là thẫn mênh mông đôi cánh
Bay đi qua ảo ảnh hẹp hòi
Bão bùng giông tố lẽ loi
Thơ buông hồn mộng không đòi thiệt hơn
Hãy xây dựng cung ơn đền sáng
Mở toang ra nào áng thi thơ
Đón chào khách lạ mộng mơ
Đêm rằm dung dị ngóng chờ vần trăng....
Bài này đã được xem 838 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|