nỗi đau tột cùng
Ai đứng đấy vùng hoang nắng cháy
Dưới chân mình, máu hãy còn vương
Lẽ loi mò mẫm dặm trường
Dương gian một kiếp đau thương ngập tràn
Đường khập khễnh chứa chan gian dối
Bàn tay người tội lỗi giăng ra
Cuộc đời lắm kẻ tà ma
Lắm trò xảo trá như hoa hoang mùa
Đầy trơ trẽn như đùa đêm hội
Tội lội ngơ như mối tơ duyên
Thảo ngay ôm hận suối huyền
Khéo luồn giỏi lách như thuyền trượng phu
Đêm khuya lạnh mây mù đơn lẻ.
Có phải chăng bao nhẽ bình thường
Nỗi oan khổ nhục đau thương
Riêng ai ôm hết một phường cho xong...
Trong mơ mộng giữa dòng bất hạnh
Cuốn trôi mình lành lạnh thịt da.
Tĩnh ra, không phải là nhà.
Đơn phương than khóc thì ra thật thà...
Đời là thế muôn ngàn chua chát
Tiếc làm chi câu hát nữa màu
Tiếng lòng cứ mãi móc câu
Nỗi buồn tuyệt vọng nỗi đau tột cùng...
Bài này đã được xem 1904 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|