++ phù du. ++
++ PHÙ DU ++
Phương trời đó chân mây thăm thẳm
Có một người ngồi ngẫm đời đơn
Mây trời phủ cả thái sơn
Xuân về gió lạnh còn hơn đông tàn
*
Nhìn phương ấy mây ngàn bay mãi
Mây nhìn ta gió rải triền đồi
Thương thân trách phận nổi trôi
Ai người cùng viết với tôi về trường...
*
Bình Đông hỡi phố phường xưa cũ
Có nhớ về bạn cũ thời xưa
Ai người nhớ mãi cơn mưa
Cùng nhau tắm mát sông xưa cạnh trường
*
Từ độ ấy dặm trường mỗi đứa
Vẫn nhớ hoài lời hứa tìm nhau
Cuộc đời còn lại được bao
Mà sao câm nín không trao đổi gì...
*
Bình Đông hỡi còn chi nỗi nhớ
Tâm hồn nào bỡ ngỡ phân ly
Tóc màu mây xám từng khi
Cô sầu héo úa dòng thi đượm buồn...
*
Bao dâu bể tựu nguồn thi hứng
Để hoàng hôn nhuộm những mây trời
Gối đà mỏi mệt buông lơi
Xuân xanh đã hết mộng đời phù du....
-N3- Nguyễn Ngọc René - 22-02-2015