Poem logo
Poem logo

gãy nhịp đàn khuya

RỚT NHỊP ĐÀN KHUYA

Đàn ai buông giữa đêm trăng
Nhịp rơi não nuột, phiếm giăng lạnh lùng
Vọng về canh vắng mịt mùng
Người đi bỏ lại cả khung trời sầu

Đàn ơi! Lỡ gãy nhịp cầu
Giờ bên bến vắng còn đâu bóng đò
Canh thâu ngọn gió dật dờ
Vầng trăng lẻ bạn, sương mờ bủa vây

Tiếng đàn vọng giữa sông đầy
Cho sông nhớ biển, cho ngày nhớ đêm
Cho anh mãi nhớ đến em
Nơi phương trời ấy bên thềm nhớ nhung

Giờ đàn lỗi nhịp sai cung
Ai buồn tê tái sầu cùng phiếm loan
Nát tan điệu nhặt, điệu khoan
Đêm khuya gãy nhịp cho đàn chơi vơi...
________Cùng anh Khoi Le____

Hoài Nguyen Thi

Đàn ai gảy giữa đêm thâu
Mà nghe não ruột tiếng ầu ơ ru!
Cuộc tình ảo tựa mây mù
Kẻ đi người ở bây chừ ra giăng ?

Tình yêu lạnh tựa giá băng
Tiếng đàn như gọi chị Hằng đêm khuya !
Vì đâu nên cảnh chia ly
Đàn kêu tích tịch còn chi thanh trầm !

Cuộc đời sao khỏi lỗi lầm
Dứt tình nhau để khóc thầm đêm thâu !
Đợi người chẳng thấy người đâu?
Màn đêm buông xuống một màu tàn tro !

Đời thực mà tựa như mơ
Kẻ đi người ở trông chờ tin nhau
Thôi đành hẹn lại kiếp sau
Tình ta ý hợp tâm đầu lên duyên

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm