thương em áo thu vàng
*** THƯƠNG EM ÁO THU VÀNG ***
(Bài thơ vừa đăng đã bị mất,
Thanh Hà đăng lại)
Màu áo em hay màu nắng thu vàng
Cho từng chiều thương gọi gió mùa sang
Con đường nhỏ lang thang về cuối phố
Áo em vàng giọt nhớ đọng thành thơ
Trời mùa thu gió xô mây cuối nẻo
Yêu thương nào còn cứ vấn vương theo
Lá bay vèo rơi trên đường thanh vắng
Mùa thu vàng áo em nhuộm ánh trăng
Anh băn khoăn sợ thu phai sắc lá
Áo em vàng rực thắm cả trời xa
Từng chiều qua thu vẫn mãi dịu dàng
Thương áo em gió đùa theo ngày tháng.
Hoa cúc nở vàng cả lối em đi
Em nghe chăng lời thu vọng thầm thì
Lòng mong gì khi gió thu vẫy gọi
Lối ta về nụ hôn ngọt bờ môi
Giờ xa rồi thương lắm áo vàng ơi
Em ở đâu cho mùa thu chờ đợi
Nhớ chơi vơi ngập cả một khung trời
Áo em giờ có vàng lối yêu thương.
_____Đường Hải______________
*** ÁO EM VÀNG CHIỀU THU ***
Áo em vàng trong sắc chiều bịn rịn
Để tình thu lưu luyến nắng chiều sang
Đêm lang thang qua mấy nẻo thu vàng
Thương nhớ ai gửi tình sang bên ấy
Đêm mưa thu ngọt ngào ngày chớm dậy
Buổi giao mùa se sắt giấc nồng say
Tiếng yêu nào còn vương vấn nơi đây
Áo em bay trên lối về dịu vợi
Mong thu mãi vàng ươm màu cốm mới
Cho áo em thắm đợi những mùa vui
Nét dịu dàng theo sắc lá thu rơi
Hoa hờn ghen bướm quên lời ước hẹn
Em có nghe tiếng thu về bẽn lẽn
Ngại ngùng bên hoa cúc rực lối về
Anh đang nghe niềm rạo rực say mê
Gió thu về mơn man làn tóc rối
Giờ em xa thu buồn ngày mong đợi
Cho lòng anh lưu luyến một chân trời
Bao nỗi niềm gửi theo gió chiều rơi
Về nơi ấy có người đang mơ tới…
_________________________
+tuấn Hùng
Chiều thu ngóng đợi người về
Vàng trong nỗi nhớ tái tê cõi lòng
Sơn khê ai mãi ngóng trông
Tàn thu lá rụng mênh mông nỗi sầu....
Phạm Thanh Hà
Hương thu trôi dạt về đâu
Biển xanh con sóng bạc đầu nhớ thương
Tình này trọn kiếp còn vương
Nhặt lá thu rụng đêm trường chờ ai
____________
Trần Anh Thư
Cơn gió chiều cõng nàng thu trốn mất
Nắng mong manh níu từng sợi sắc vàng
Em gót nhẹ mây cũng vờ lơ đãng
Ngày em qua vương bóng lá hồn tôi.