số phận éo le
Cha nghèo buộc bé phải làm dâu
Lấy kẻ giàu sang đã bạc đầu
Tuổi lỡ bên đời tâm chết lạnh
Canh tàn cuối nẻo lệ hằn sâu
Từng đêm gối nhạt chan dòng tủi
Những buổi giường đơn nhuốm hạt sầu
Chửa hết năm tròn duyên nghĩa đoạn
Anh về cõi địa phủ còn đâu