nhớ người
Mành đêm trỗng vắng nhớ người yêu
Trăng tỏ cô đơn ảo mộng nhiều
Lạc lõng quê người nơi xứ lạ
Còn đâu tụ hợp những ngày chiều
Đông sang khoác áo trên cành liễu
Nắng nhạt phai mờ gió bấc kêu
Trằn trọc thâu canh trong giá lạnh
Bao giờ gặp lại bến tơ duyên.