Poem logo
Poem logo

139a - những kỷ niệm về mẹ

Tác giả: Nguyễn Văn Thái
I - Mở đầu

Con muốn viết một bài thơ - tặng mẹ
Về những tháng ngày mẹ đã nuôi con
Ở nơi xa bao niềm thương nhớ
Con gửi tình vào những vần thơ

Mẹ ơi … lúc cô đơn …
ngược thời gian con lần theo lối cũ
Nơi đầu tiên con dừng chân ngẫm nghĩ
là chiếc nôi ru con năm tháng nhọc nhằn

Trong chiến tranh phía con đi là mặt trận
Nơi ở của con là những cánh rừng xanh
Nhưng trong tim con là hình bóng mẹ
Mỗi bước đời con có tình mẹ yêu thương.

II - Ấu thơ

Tuổi ấu thơ con chưa thể biết
Cái lo của mẹ xuất phát từ đâu
Từ tiếng khóc đầu tiên con chào vũ trụ
Hay từ cuộc đời mẹ đã khổ đau?!

Con lớn lên nhờ dòng sữa mẹ nuôi
Chắt chiu từ củ khoai củ sắn
Từ chát mặn giọt mồ hôi năm tháng
Từ cuộc đời tần tảo nắng mưa!

Mẹ nựng con từ thuở ấu thơ
Mẹ ẵm con trong gian nhà nhỏ bé
Con khóc mẹ thương, con đau mẹ sợ
Mẹ cầu xin ... những lúc hiểm nghèo.

III - Tuổi học

Lớn lên con đi học
Quyển vở mới tinh - mẹ tặng
Từ buổi học đầu tiên … cho đến giờ học chót
Đằng đẵng tháng năm mẹ nâng niu chăm chút
Mẹ nhẫn lòng nuôi dạy con khôn
Cho con vui cắp sách tới trường

Mẹ thường thắc thỏm đêm khuya
Sợ chợp mắt đứa con mình dạy muộn
Sáng còn sương hay đêm tối mịt
Luôn bên con chu tất mọi điều

Những hôm học về quá muộn
Mẹ phần cơm trong liễn da lươn
Ủ trong chiếc chăn vá đụp
Trong hương cơm có hơi ấm mẹ dành…

Đêm học thời chiến tranh
Mẹ đi đón mặc trời mưa ướt lạnh tối tăm
Chiến tranh leo thang
Trường con về nơi sơ tán
Mẹ lại một lần lo lắng …
Cho đời con trọn tuổi học sinh.

IV - Trưởng thành

Rồi mẹ tiễn con đi
Ngày con vào đại học
Tàu chuyển bánh, mẹ trở về sốt ruột
Đứa con đi xa mẹ lần đầu

Nắm cơm - ăn đường, đùm bọc những thương yêu
Cá bống kho đậm đà tình của mẹ
Con nào biết ở cái thời non trẻ:
Cái thâm tình lòng mẹ đã cho con

Nhớ lần ấy con về thăm quê
Mẹ kể con nghe về một người con gái
- Bông hoa ấy đã có người dạm, hái …
Cục nghẹn dâng lên
Chưa hết bát cơm, con thấy no rồi …

V - Đời lính

Chiến tranh khốc liệt
Mẹ đưa con lên đường nhập ngũ
Mẹ trở về, buồn trĩu nặng hơn
Con hiểu thêm nhiều, tình mẹ thương con

Hôm nay con đang bước xa hơn
Mẹ vẫn theo con vào chiến trường chiến đấu
Tình mẫu tử ... tia mặt trời nồng ấm
Sưởi lòng con xua hết lạnh tâm hồn

Con nhớ mẹ nhiều nhất lúc chiều buông
Trên đồi cao con nhìn bốn hướng
Trước mắt con dải cát dài trắng muốt
Con nhìn quê hương qua lớp sương mờ

Đồi cây xen nhau trải dài vô tận
Con thả tâm hồn về phía trời xa
Ôi! Đất nước bao la ...
Nơi cuối cùng dừng chân là quê mẹ.

VI - Ước mơ

Mẹ ơi! ...
Đường tải lương xe đi hối hả
Con ước là tay lái trong đoàn!
Ước ngày về thăm mẹ …
Bù những ngày trông ngóng hoài mong …

Mái nhà tranh đựng bao kỷ niệm
Dòng sông Hồng đầy ắp phù sa
Lòng mẹ thương con bao la!
Sâu lắng … thiết tha … vô cùng …là mẹ!

Quê hương ơi thân thương biết mấy!
Cứ ngỡ ngay kia, sau những dải mây xanh
Ngôi nhà ai tuôn làn khói biếc
Gọi ta về … nương mái hương quê.

D24 12 – 1973 Giáp tết.1974*

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm