hai tám
Đêm không ngủ, tôi nhớ em nhiều lắm
Em là Tôi trong kí ức bộn bề
Hai tám rồi, mà sao đôi tay trống rỗng?
Cuộc đời ơi...
Đêm không ngủ, tôi nhớ em day dứt
Nhớ nụ cười ngày ấy tuổi đôi mươi
Nhớ mắt nai làm tim ai xao động
Nhớ bình yên
Nhớ những ước mơ xanh
Nhớ con đường rộng mở
Nhớ tuổi ngây thơ
Nhớ tình yêu dại
Mùa xuân sắp hết rồi phải không em?
Tiếng chim sẽ ngừng hót ư?
Những nụ hoa sẽ không còn nở nữa?
Cành lá chẳng còn xanh khi nắng hạ về ?
Hai tám rồi
Đêm nay trăng không tròn, không khuyết
Nhưng trăng đủ để tôi ngồi vẽ lại những ước mơ