lặng lờ
Chiều hoang hôn buông xuống
Bầu trời nhuộm sắc hồng
Gió từng cơn lồng lộng
Mắt lặng nhìn xa xa.
Anh đứng cạnh thông hào
Nhớ người yêu mòn đợi,
Con đường xưa anh tới
Nắng rực hồng ban mai.
Chiều hoàng hôn xuống chậm
Đám mây trôi âm thầm
Anh ngóng đợi hồi âm
Thư quê nhà em giữ
Đợi mắt mỏi (trồi ngươi)
Lá thư vô âm tín
Của em về nơi đâu
Anh mong hoài không thấy.
(Hữu Nghĩa)
Bài này đã được xem 2088 lần
|
Người đăng:
|
Gió Đông
|
|
|