bài thơ tình buồn
Đêm tháng năm tình sầu thăm thẳm
Gió tháng mười lạnh lắm trái tim côi
Lời hẹn thề còn vương vắng đầu môi
Hơi thở nóng, bờ vai vững vàng đâu mất hút.
Nhặt thời gian, đếm xuân thì từng chút
Hoa dại khờ bẽ lẽn rụng ngoài sân
Nghe đâu đây thương nhớ vạn vạn lần
Thế gian hỡi, lòng người sâu thẳm quá!
Ta muốn viết lời bài thơ buồn bã
Nhưng ngại ngần sợ nỗi buồn qua ngõ nhà ta
Nét bút dối gian còn trang giấy trắng thì quá thật thà
Nên thơ lỡ nhịp lạc vần rơi thềm đá.