tự khúc tháng mười một
Tháng mười một về trong sớm chênh vênh
Thu vội vã nhặt gom từng hạt nắng
Sương giăng đọng đầy vơi từng giọt đắng
Thảm lá vàng xao xác gót cuồng si
Tháng mười một lũ sẻ rủ nhau đi
Vẫn tiếc nuối những ngày thu tràn nắng
Lênh đênh mãi con đò trên bến vắng
Câu hẹn thề rụng khẽ lá chơi vơi
Tháng mười một lòng chợt thấy chênh chao
Gió heo may dường như không thổi nữa
Bấc tràn về vuốt ve nhành hoa sữa
Thu dùng dằng nên hoa mãi ngẩn ngơ
Em về rồi tháng mười một của anh
Gió sương lạnh vòng tay thêm nồng ấm
Cháy khát khao anh dâng tình sâu đậm
Nụ hôn nồng hoang dại đến đê mê.
Hà Nội,02/ 11/2015
Trần Thanh Xuân