mưa cần thơ
Cần Thơ mưa đổ ầm ầm
Nghe sao trong dạ tím bầm nhớ thương
Nhớ ai một kẻ lạc đường
Quên tình chăn gối theo phường dối gian.
Có lẽ họ đẹp họ sang
Hơn tôi mọi mặt nên anh phụ thề
Riêng tôi giăng mối ê chề
Anh xây duyên mới đi về nơi nao ?
Để tôi nước mắt tuôn trào
Ôm thương ôm nhơ... ào ào mưa tuôn
Còn anh sao chẳng vấn vương?
Cơn mưa ngày trước anh thường đón đưa.