nỗi niềm xuần
Có lẽ nào mùa xuân vội qua mau
Mang đi tất những mảng màu hy vọng
Gió khẽ khàng làm nhành hoa mai ngưng động
Đớn đau nhiều nên chai sạn rồi chăng?
Ta cùng bạn quay quần chúc tụng nhau
Chung rượu nóng ấm lòng tình bằng hữu
Ngồi bên nhau nhắc kỹ niệm thời xưa cũ
Chỉ thương mẹ già ủ rũ đợi đứa con xa.
Xuân năm nay vẫn là xuân xa nhà
Lần từng ngón tay đã qua ba mùa quá vãng
Ta chôn chặt đời mình bằng những giấc mơ lãng mạng
Mà quên mất mẹ già như chuối đã chín cây.