sầu thu thủy
Con đường vắng ai đi xa trước
Ngước mắt nhòm chân bước đi mô ?
Bến bờ thả mộng hư vô
Lòng tui răng rứa tựa hồ hoàng hôn....
Hồn chi lạ trăng tròn nỏ thích
Răng trời cao u tịch u sầu
Để cho sương đọng côi đầu
Nhìn mây tạo cảnh một màu tịch liêu
Ừ bọa troẹt !... tiêu điều mắt nhớ
Ái ân ơi ! tình lỡ chăng em
Hương hoa thả mộng chiều êm
Ánh trăng vàng héo sầu thêm vô lòng
Thầm thì nói lệ trong tình lạt
Kỷ niệm về dạ tát yêu thương
Bến mơ hỏi có vấn vương
Mộng đầu tàn giọt ngọt đường ...còn chi
Lòng lạnh lẽo bên ni bên nớ
Sầu dâng dâng hồn chớ chạnh lòng
Để cho dạ chập mênh mông
Mần răng mắt chộ gió đông lạnh lùng
Hãy thắp nén tương phùng thu thủy
Để quay về khổ lụy tràn dâng
Nương nhờ tại chốn tịch trần
Mặc lòng hoang dại ... hỏi răng rứa đời...(*)
(*) Răng rứa = sao vậy, chi rứa = gì thế, mô = đâu, nỏ = không, côi = trên, nhòm = dòm = ngó = nhìn, vô = vào, tui = tôi, chi = gì, lạt = nhạt, tát = rát = xót, Chộ = thấy, chập = dập nát, ni = đây, nớ = kia, bọa troẹt = ôi trời ơi...Thành thật xin lỗi các ace từ địa phương Quảng Trị là vậy, khó hiểu lắm...
Bài này đã được xem 747 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|