thả nỗi nhớ bay đi
Thu chưa đi sao đông đã vội về
Bấc se lạnh cả đêm dài mộng mị
Tình vụn vỡ như nhận quà bố thí
Nhớ trượt dài thao thức đến tàn canh
Nỗi nhớ ơi sao lại cứ dâng tràn
Vầng ngực ấm và trái tim run rẩy
Nụ hôn dại mãi ngọt ngào bỏng cháy
Thiêu đốt nhau suốt hai ngả hoang tình
Anh bây giờ đã là của người ta
Em thì cũng tay trong tay người khác
Sâu trong tim vẫn khoảng trầm xao xác
Khi đông về lạnh buốt bủa vây quanh
Muốn hét lên cho thấu tận trời xanh
Xoa tan đi những sẹo đau vụng dại
Gỡ cho nhau chút tình hoang bùa ngải
Tháo sợi tình thả nỗi nhớ bay đi.
HN 08/11/2015
Trần Thanh Xuân