thả nỗi nhớ cho hồn chụp bắt
THẢ NỖI NHỚ CHO HỒN CHỤP BẮT
Em!
Có thấy mùa thu đi ngoài nắng
Buông tóc dài xõa xuống những tàng cây
Em có hay?
Tình anh xa vắng
Nhớ mắt em buồn lem đôi bàn tay.
Tình đầu mây bay
Giờ hai người đôi ngõ
Những lúc ngang qua e ngại chẳng dám nhìn
Đêm về nghĩ linh tinh
Giận tình đầu hai đứa
Sao dại khờ?
Hoa cỏ đọng đầy. Đôi mắt xưa.
Có những chiều ta đi ngoài mưa
Thả nỗi nhớ cho hồn chụp bắt
Em bây giờ xa mất. Một bờ môi.
Tôi ru tôi
Tiếng thơ buồn vọng lại
Chiều trong veo sao còn gợn áng mây nào?
Em phương nao?
http://huuphuc061084c.wordpress.com/2013/06/25/tha-noi-nho-cho-hon-chup-bat/