++ em cứ nhặt hồn ta.... ++
EM CỨ NHẶT HỒN TA....
Thơ : Nguyễn Ngọc René
*
Xin cứ để hồn ta vào cõi chết
Nợ nần chi mà réo hết canh tàn
Cho vần thơ mải miết vạn lời than
Sầu cô quạnh mãi bẽ bàng duyên kiếp
*
Hồn thấp thoáng nơi nao chừ tội nghiệp
Tận mây xanh tìm cung nhịp huyền mơ
Nhớ thương ai hình dáng đã xa mờ
Lòng trống vắng dệt bài thơ luyến ái
*
Thân đã trót vào mơ hồn không ngại
Lơ lửng bay tìm chi mãi mây ngàn
Bao giờ tình ưng ý thuận về ngang
Tầm tay với chân leo thang hứng lấy
*
Đâu cõi mộng phương nào sao chẳng thấy
Tấm thân này số mệnh lẫy đoạ đày
Trời quá cao hồn bay lạc tháng ngày
Để đêm đến một mình lay động mãi
*
Hỡi cánh nhạn bao giờ quay trở lại
Để hồn ta chút thư thái chờ mong
Bao đêm dài mòn mỏi mắt ngóng trông
Gà đã gáy canh tàn trong ngõ hẹp...
*
Nghĩ đến chết bỗng nhiên đời thấy đẹp.!.
Còn hơi tàn ta cố dẹp muộn phiền
Còn bao nhiêu năm tháng cứ triền miên
Dòng thơ tỏ hết nỗi niềm mộng uớc...
-N3-Nguyễn Ngọc René - Paris Thứ sáu : 13/11/2015
{ viết trước giờ Paris bị khủng bố }